February 2, 2007

(35) NGƯỜI YÊU CỦA LÁ (Thơ Trào Phúng)



(Thân tặng chú Thòong)

Tối ngày mơ tưởng lá đa
Đến khi đa có lại la trách đời
Ngày Ba, đêm Bảy tơi người
Đến nay xanh mét, mèng ơi... bác Khường !
Bác than bác sợ.. cái giường !
Lỡ leo lên nó, hết đường ngủ yên.
Trong sở làm việc như điên,
Khuya về lại phải ô-vơ-thêm (overtime) mấy phùa !
Sức voi có lẽ còn thua,
Lao tù cải tạo cũng chưa cực bằng.
Ai ơi có thấu cho chăng ?
Ban đầu tưởng bở còn hăng ra gì.
Nay thì điện... yếu, bình.. xì.
Xạc hoài cũng thế, cứ... ỳ ra thôi !

Mang danh một kẻ tay chơi.
Lẽ đâu mất mặt tại nơi khuê phòng.
Thuốc hay ai mách là xong,
Tắc kè, Rắn hổ, Kỳ nhông thử liền.
Nốc vào, thực tập liên miên.
Tưởng đâu như thuở thanh niên xuân thì.
Tam Tinh Hải Cầu: hao tì.
Lưng đau chân mỏi, ước gì...Rì Thai (retire)!
Ai mà chỉ cách bái bai ! (bye ! bye)
Bạc ròng, vàng lượng đưa ngay bái thầy.
Nếu không chẳng chóng thì chầy,
Xương mai vóc hạc có ngày... vượt biên !
Kệ ai chê trách là điên,
Cầu sao thoát nạn tiểu liên bắn hoài.
Đạn đâu dư mãi mà sài,
Chỉ còn cách trốn trả bài: vô khu !
Giận thay những kẻ làm nư.
Bấu mông, quặp cổ, đè như quân thù.
Hay là trốn quách đi tu ?
Nằm khàn chổng vó, mặc bu sự đời.
Sự đời thực chán mớ đời.
Thâm như mõm chó khoái chơi... cửa mình !


Thiết Trượng

(Theo ý của một số nữ đồng nghiệp ái ngại cảm tác cho ngày đoàn tụ của bác TTN)
Newport Beach mùa lá rụng "lay-off" - 12 May 1989

No comments: