July 23, 2013

(31) Ý kiến về bài viết của ông Vũ Ánh (Updated Jul 21, 2013)

(VNCH có kiểm duyệt báo chí hay cấm nghe VOA, BBC không?)

Thiết Trượng (2004)
Tôi xin trích lại những đoạn sau cùng trong bài viết của ông Vũ Ánh (V.A) nơi mục Diễn Đàn trên báo Người Việt, số ra ngày thứ Sáu, 12 tháng 11 năm 2004 (in bằng chữ thường) và ý kiến thắc mắc của Thiết Trượng ( T.T, in bằng chữ nghiêng đậm):

(V.A) Nhưng vấn đề là nay chiến tranh đã kết thúc, Việt Nam Cộng Hòa không còn nữa, có gì húy kị mà phải tránh nói ra một sự thật là Miền Nam Việt Nam không có tự do báo chí đúng nghĩa của tự do, hoặc ít ra, tự do đó đang bị nhốt vào trong cái lồng lớn.
(T.T) Ông Vũ Ánh có thể có một ấn tượng hơi quá đáng khi nói số đông tị nạn húy kị việc chê bai, nói xấu chế độ Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) và những nhân vật một thời của chế độ đó. Bên chiến thắng đang cố gắng viết lại lịch sử của phe thua trận là hai chế độ VNCH, thành ra sẽ thiếu công bình nếu không cho các người trong phe thảm bại nói lại, viết lại những gì không đúng sự thực. Mấy chục năm trước họ bị trói chân trói tay khi đối đầu với phe địch, giờ đây lại lấy băng keo bít miệng họ sao? Còn “đúng nghĩa của tự do”, ý tác giả của nó muốn đề cập là tự do tuyệt đối? Nếu suy luận kiểu đó thì tự do không được nhốt trong lồng này chỉ là một thứ hoang tưởng, chỉ có trên lý thuyết, không nơi nào trên thế giới dám áp dụng, trừ phi là thế giới của những người đã chết. Vì khi ấy, ý tưởng của một đứa con nít, của một kẻ đầu óc không bình thường, của một tên phá hoại hay của một thằng bất lương cũng phải được đối xử và trân trọng như mọi người lương thiện thì khó quá. Trần gian lúc đó chỉ còn là địa ngục. Bởi thế, nếu không bà Roland , một nữ lưu nhân quyền thời Cách mạng Pháp trước khi bước lên đoạn đầu đài (tháng 11-1793) đã chẳng phải cúi đầu chào kính bức tượng Tự Do được dựng tại Dinh Cách Mạng và lưu lại câu nói bất hủ cùng thế gian: “Ôi Tự Do!, nhân danh mi người ta đã làm bao nhiêu là tội ác!” (O Liberté, que de crimes on commet en ton nom!) 

March 8, 2013

Bảo Mật

Bài mới tìm thấy 8 March 2013 (Viễn Đông, số 1626, ngày 28 tháng 01 năm 2002. Nếu cần sẽ được typeset lại)



January 14, 2013

(82) Văn minh khoa học cổ tục


Thiết Trượng

Mấy năm gần đây vì nền kinh tế của Mỹ xuống dốc "không phanh", một số anh chị em chúng tôi làm việc tại các hãng điện tử được hân hạnh theo kịp trào lưu tiến hóa "ăn chơi bẩy nghề ". Đa phần thuộc vào hạng tuổi còn vớt vát chút đỉnh tiền hưu trước khi về chầu ông bà ông vải, nên khi hết nhận tiền lương Ô Bá Ma, (mấy năm trước đây, ông Tổng thống đen xì Obama cho dân Mỹ thất nghiệp được tối đa những 99 tuần vì biết tỏng tòng tong chả nơi nào mướn người) bèn thừa thắng lấy hưu non, hưu già cho nó rồi.

Nên khi có dịp gặp nhau hàng năm trước lễ Giáng Sinh, ci đám bị "ma chê, quỉ hờn" tụi tôi lúc nào cũng nói lung tung beng, ba hoa chích chòe trên trời dưới đất kể cả các chuyện cổ lỗ xĩ mà tụi nhỏ có ngồi nghe cũng chả hiểu mấy tên già đang nói cái gì. Vì vậy có lần trong một tiệc giỗ, một đứa cháu bảo với chủ nhà, để con ngồi chỗ mấy đứa nhỏ, chứ ở chỗ mấy người lớn họ nói chuyện "tầm bậy tầm bạ không hà". Tôi cũng không có dịp hỏi cháu thế chuyện tầm bậy tầm bạ thật sự thì cháu gọi là gì.

Vào Giáng Sinh họp mặt vừa rồi,  một ông xuýt xoa "Lạy Chúa tôi! Gần sáu tháng trước tưởng không còn dịp gặp các bác nữa chứ, may vào nhà thương... thông tim kịp."

December 17, 2012

(81) Con kiến mà kiện Củ khoai (2)

"Chiêu thoát hiểm"của Đỗ chưởng môn:
Báo Người Việt trong quá khứ khi chủ nhiệm Đỗ Ngọc Yến còn sống, đã trải qua nhiều "va chạm" với cộng đồng Việt tị nạn tại Quận Cam. Từ vụ TiVi của hệ thống báo Người Việt chiếu cờ, ảnh lăng Hồ Chí Minh mà Trần Bình Nam trong "Đỗ Ngọc Yến - Một nhà báo biết sống và biết chết" dịch từ bài của Jeff Brody trên tờ Orange County Register cũng có đề cập (nội dung có vẻ "kẻ cả" và "nặng lời" với thành phần nhiệt tình chống cộng).(1)
[Trích ]:
"Trong khi đó một thiểu số người trong cộng đồng chưa ý thức thế nào là tự do báo chí và dùng bạo lực vì lý do chính trị. Tại Mỹ đã có 5 ông chủ nhiệm báo Việt ngữ bị giết và hằng chục nhà báo khác bị bạo hành vì đăng quảng cáo hay viết những câu chuyện liên quan đến Việt Nam (mà họ không thích). Ông Đỗ Ngọc Yến cũng từng bị đe dọa. Những người chống cộng quá khích cho ông Yến nương nhẹ đối với chính quyền Việt Nam. Một lần trong một chương trình truyền hình của Người Việt về một sinh hoạt tại Việt Nam xuất hiện lá cờ đỏ sao vàng nơi hậu cảnh, một số người đã quẳng bom lửa vào một chiếc xe của cơ sở Người Việt và đòi ông Yến từ chức. Tờ báo cũng bị chỉ trích vì đăng quảng cáo của các cơ sở thương mãi làm ăn với Việt Nam."[Hết trích]

November 23, 2012

(80) Con kiến mà kiện củ khoai


Hôm 13 tháng 7, 2012 tại San Jose  có buổi họp báo do ký giả Lê Bình của câu lạc bộ báo chí Bắc Cali tổ chức cho Trần Trường trình bày lý do trở lại Hoa Kỳ. Cuối cùng người ta có thể kết luận  là Trần Trường muốn nhờ Cộng Đồng người Việt hải ngoại lên tiếng để hắn ta trong ba tuần lễ nữa sẽ về VN và dùng tiếng nói của Cộng Đồng VN Hải ngoại làm áp lực, hỗ trợ cho việc đòi lại tài sản đất đai mà chính quyền địa phương đã chiếm đoạt của đương sự. [Video và bài kèm theo trong Web bên dưới  (1)]

Không đi sâu vào chi tiết vì lý do “thầm kín” hay âm mưu quỷ quái gì, nhưng hành động khinh thường ý chí chống Cộng nơi đồng bào hải ngoại từ Trần Trường làm lộ rõ sự hèn hạ, trơ trẽn của một kẻ đã từng vái lạy già Hồ được trưng bày trong tiệm Hi-tek của hắn. Hắn nói nếu cần sẽ sẵn sàng qùy gối trước cộng đồng hải ngoại để tạ lỗi về những hành vi vô ý thức đã gây ra hồi năm 1999. Cảnh tượng này nếu có sẽ làm chúng ta liên tưởng đến hình ảnh tởm lợm, thô bỉ, hèn hạ của Nguyễn Phương Hùng trước đây đã khóc lóc quỳ lạy còn hơn cha chết mẹ chết, ăn năn sám hối trước Tượng Đài Việt Mỹ và giờ đây ngang nhiên về VN “bưng bô” cho Cộng Sản (Xem hình). 
 
Làm sao tin được những kẻ “sớm đầu tối đánh” này.

Kiện cáo đất đai của Trần Trường ở VN thì có liên hệ gì đến người Việt tại hải ngoại? Liệu cá nhân hắn đã có thành tích là con cháu liệt sĩ hay công lao của những kẻ theo CS từ hồi 12 tuổi như Nguyễn Tấn Dũng đã trả lời trước Quốc Hội “bù nhìn” VN vừa rồi không? Những người có công trạng với Cộng Sản mà kiện cáo kết quả còn chẳng đi đến đâu thì Trần Trường là cái thớ gì để đòi lại đất đai của cải? Dân ở VietNam đi kiện đòi ruộng đất  dù thuộc hạng nào cũng chỉ là “con sâu, cái kiến” đối với nhóm mafia tư bản đỏ cộng sản VN. Với quyền lực hay dùng tiền bạc mua chuộc, chúng xua tụi Công An ra dẫm một cái là "con kiến" bẹp dí  ngay. Từ chết đến bị thương đã xảy đến cho nhiều vụ kiện cáo.

February 4, 2012

(76) - Mê Tín và Siêu Hình


Mê Tín & Siêu Hình
Cali Weekly Số 17, thứ Năm 25 tháng 8-2005
Chủ nhiệm Cali Weekly có việc phải đi xa vài ngày, nhắn gửi người viết có rảnh “trám cho bài” của Thư Cali tuần này, liên quan đến vấn đề tâm linh trong Mùa Vu Lan. Ông bạn đồng môn và cố tri mấy chục năm cho biết, Thư Cali được phổ biến riêng trên các trang web và tờ Dân Việt bên Úc... được độc giả đón nhận khá đông nên không thể phụ lòng.

Thú thực, đối với người viết, thời gian gần đây tự nhiên rất lười, chỉ muốn lên “net” đọc bài của người khác và sưu tầm những chuyện mình mê thích. Nhưng tình bằng hữu đã quí mến nhau, nhờ vả, đành dẹp “thú vui riêng tư” để ngồi lên bàn viết múa may đôi điều. Độc giả đọc bài thấy vui mắt thì coi, thuận tai thì nghe, còn không, có nhức mắt ngứa tai bỏ dở nửa chừng cũng đừng chê trách lão Trượng lười bị “bán cái” phải làm một chuyện chẳng đặng đừng.
Trong Thư Cali tuần trước, chủ nhiệm Vương Trùng Dương đề cập đến chuyện vô hình, siêu hình, kỳ này người viết muốn bàn rộng thêm một chút về cùng đề tài. 

Cách đây gần 20 năm, một số anh em chúng tôi có ra một tạp chí tên là Thời Vận. Tiêu đề trên tờ báo nghe ghê gớm lắm “Nghiên Cứu Khoa Học Huyền Bí. Khảo Sát Định Mệnh Con Người”. Chữ nghĩa có lẽ “dao to búa lớn” cho đề tài vĩ đại bao la mà nhiều học giả, triết gia còn kiêng dè húy kỵ, huống chi một nhóm trung niên thời đó, hiểu biết nông cạn như chúng tôi. Thực tâm chỉ dám “hù dọa lộng ngôn” để thu hút độc giả, và đôi chút hiếu kỳ trong lãnh vực huyền bí khó giải thích. Cũng may biết hạn chế kiến thức hạn hẹp của mình và đăng tải phổ biến những gì sưu tầm có ích lợi, tạp chí Thời Vận trong thời gian lưu hành đã được độc giả cảm tình và mến chuộng. Rất tiếc vì bận rộn mưu sinh, không còn thì giờ dành cho công việc “tay trái thú vị và bổ ích”, chúng tôi đành phải đình bản tạp chí Thời Vận.

January 25, 2012

(75) Nhạc sĩ Nhật Ngân và truyện ngắn Huyền bí


Nhạc sĩ Nhật Ngân là tác giả truyện ngắn Huyền bí rất ăn khách:
“Nữ Chúa cụt đầu trên sàn gỗ rạp Hòa Khánh“
Bán nguyệt san Thời Vận chuyên nghiên cứu Khoa Học Huyền Bí ra đời tại Quận Cam năm 1987, từ số 2 (8 May 87 – 22 May 87) khởi đăng truyện ngắn “Nữ Chúa Cụt Đầu Trên Sàn Gỗ Rạp Hòa Khánh” của Gã Kéo Màn. Chủ bút Triều Khê cho tôi biết tác giả ẩn danh chính là nhạc sĩ Nhật Ngân. Trong một dịp tiệc tùng tại nhà anh Vũ Anh ở Santa Ana, tôi được mời tới nơi hai ông “độc thân tại chỗ” là họa sĩ Triều Khê và nhạc sĩ Nhật Ngân đang tá túc. 

Chưa xong tiệc, nhạc sĩ Nhật Ngân có việc phải đi, chỉ nhắn với tôi, mới đi Trung Quốc về có chai rượu thuốc rắn, hôm nào ghé lại, nhạc sĩ sẽ để dành một ít mời tôi. Ông còn nói nhỏ riêng với tôi, lúc nào ông ta đi “chuyến tàu suốt” và tôi còn sống hẵng cho người đọc biết tên tác giả của 'Nữ Chúa Cụt Đầu'. Tòa soạn Thời Vận lúc đó chỉ có mấy người: Cần Vương (Dược sĩ Vương Cẩn) là Chủ Nhiệm, Triều Khê là Chủ Bút và tôi Tô Lịch (bút hiệu trên tờ báo) là Tổng Thư Ký. Hai người đẹp quan trọng giúp “đả tự” là Ngọc Nhung [Huỳnh Mỹ Nhung làm tại nhật báo Người Việt] và Hoa Dung (hiền thê Ds Cẩn, một người rất nhiều tài: dịch thuật, sáng tác) đều tôn trọng sự kín danh của tác giả.


18 năm sau (2005), một người bạn cần vài bài về Huyền bí, nên tôi đã trích từ Bán Nguyệt san Thời Vận một số truyện ngắn trong đó có bài “Nữ Chúa Cụt Đầu Trên Sàn Gỗ Rạp Hòa Khánh”. 

May 16, 2010

(73 Bis) Em gái "cuội" của "Thằng Hèn"

Phụ Lục 3
(Người viết đăng thêm một dẫn chứng về việc nói dối của người em NS TH khi được báo NV phỏng vấn [cách đây một năm]. Thời gian đó người viết không muốn "post" lên bất cứ web nào thông tin này, sau khi cô em gái của NS TH xác nhận chuyện người anh họ là có thật, vì không muốn quảng cáo không công cho gia đình "thằng Hèn", dù nội dung phỏng vấn có điều sai sự thực)
 
(Hình trái: Tô Ánh Tuyết, Hình phải: ĐQ Anh Thái)
Chiều ngày 6 tháng 8 năm 2009, tôi nhận được điện thoại của anh bạn cùng thời gian đời quân ngũ cho biết báo người Việt có đăng bài phỏng vấn em gái của “Thăng Hèn” Nhạc Sĩ Tô Hải. Vào Người Việt online đọc trong bài:
Em gái tác giả ‘Hồi Ký Của Một Thằng Hèn’: ‘Anh Tô Hải không đập vỡ bia mộ của cha mình’
Wednesday, August 05, 2009
Thực hiện: Ðinh Quang Anh Thái/Người Việt
Sau khi coi xong, trong cùng ngày trên, người viết gọi lại cho bạn ta và cho biết sự “bố láo” của cô em “Thằng Hèn” rồi e-mail  cho bạn với dẫn chứng này (Trích trong phỏng vấn): 

April 29, 2010

(74) Big Minh đã hàng Cộng sản từ lâu


Bao năm nay nhiều bài viết đề cập đến tướng Dương Văn Minh, có lẽ chỉ nhân dịp 35 năm ngày 30-4, chúng ta mới biết rõ thêm khuynh hướng chính trị của vị tướng đầu hàng này. Tuần Việt Nam trên Net đã đăng bài “Nuôi lòng thù hận, cản trở hòa hợp hòa giải là có tội với tương lai.” phỏng vấn Võ văn Sung, cựu Đại sứ của Hà Nội tại Pháp, trong đó có phần đề cập đến vai trò của tướng Minh liên hệ đến CS như thế nào qua người em ruột và nhất là con trai ở Pháp.
Đúng ra nội dung chính của bài phỏng vấn (bên dưới sẽ có địa chỉ website cho toàn bài) nhấn mạnh đến chủ trương “hòa hợp hòa giải” mà Việt Cộng (xin gọi VNCS như vậy) đang gây thành phong trào “nóng” ở trong và ngoài nước nhưng ở đây xin giới hạn trích ra phần nói về tướng Dương Văn Minh.