December 17, 2012

(81) Con kiến mà kiện Củ khoai (2)

"Chiêu thoát hiểm"của Đỗ chưởng môn:
Báo Người Việt trong quá khứ khi chủ nhiệm Đỗ Ngọc Yến còn sống, đã trải qua nhiều "va chạm" với cộng đồng Việt tị nạn tại Quận Cam. Từ vụ TiVi của hệ thống báo Người Việt chiếu cờ, ảnh lăng Hồ Chí Minh mà Trần Bình Nam trong "Đỗ Ngọc Yến - Một nhà báo biết sống và biết chết" dịch từ bài của Jeff Brody trên tờ Orange County Register cũng có đề cập (nội dung có vẻ "kẻ cả" và "nặng lời" với thành phần nhiệt tình chống cộng).(1)
[Trích ]:
"Trong khi đó một thiểu số người trong cộng đồng chưa ý thức thế nào là tự do báo chí và dùng bạo lực vì lý do chính trị. Tại Mỹ đã có 5 ông chủ nhiệm báo Việt ngữ bị giết và hằng chục nhà báo khác bị bạo hành vì đăng quảng cáo hay viết những câu chuyện liên quan đến Việt Nam (mà họ không thích). Ông Đỗ Ngọc Yến cũng từng bị đe dọa. Những người chống cộng quá khích cho ông Yến nương nhẹ đối với chính quyền Việt Nam. Một lần trong một chương trình truyền hình của Người Việt về một sinh hoạt tại Việt Nam xuất hiện lá cờ đỏ sao vàng nơi hậu cảnh, một số người đã quẳng bom lửa vào một chiếc xe của cơ sở Người Việt và đòi ông Yến từ chức. Tờ báo cũng bị chỉ trích vì đăng quảng cáo của các cơ sở thương mãi làm ăn với Việt Nam."[Hết trích]

November 23, 2012

(80) Con kiến mà kiện củ khoai


Hôm 13 tháng 7, 2012 tại San Jose  có buổi họp báo do ký giả Lê Bình của câu lạc bộ báo chí Bắc Cali tổ chức cho Trần Trường trình bày lý do trở lại Hoa Kỳ. Cuối cùng người ta có thể kết luận  là Trần Trường muốn nhờ Cộng Đồng người Việt hải ngoại lên tiếng để hắn ta trong ba tuần lễ nữa sẽ về VN và dùng tiếng nói của Cộng Đồng VN Hải ngoại làm áp lực, hỗ trợ cho việc đòi lại tài sản đất đai mà chính quyền địa phương đã chiếm đoạt của đương sự. [Video và bài kèm theo trong Web bên dưới  (1)]

Không đi sâu vào chi tiết vì lý do “thầm kín” hay âm mưu quỷ quái gì, nhưng hành động khinh thường ý chí chống Cộng nơi đồng bào hải ngoại từ Trần Trường làm lộ rõ sự hèn hạ, trơ trẽn của một kẻ đã từng vái lạy già Hồ được trưng bày trong tiệm Hi-tek của hắn. Hắn nói nếu cần sẽ sẵn sàng qùy gối trước cộng đồng hải ngoại để tạ lỗi về những hành vi vô ý thức đã gây ra hồi năm 1999. Cảnh tượng này nếu có sẽ làm chúng ta liên tưởng đến hình ảnh tởm lợm, thô bỉ, hèn hạ của Nguyễn Phương Hùng trước đây đã khóc lóc quỳ lạy còn hơn cha chết mẹ chết, ăn năn sám hối trước Tượng Đài Việt Mỹ và giờ đây ngang nhiên về VN “bưng bô” cho Cộng Sản (Xem hình). 
 
Làm sao tin được những kẻ “sớm đầu tối đánh” này.

Kiện cáo đất đai của Trần Trường ở VN thì có liên hệ gì đến người Việt tại hải ngoại? Liệu cá nhân hắn đã có thành tích là con cháu liệt sĩ hay công lao của những kẻ theo CS từ hồi 12 tuổi như Nguyễn Tấn Dũng đã trả lời trước Quốc Hội “bù nhìn” VN vừa rồi không? Những người có công trạng với Cộng Sản mà kiện cáo kết quả còn chẳng đi đến đâu thì Trần Trường là cái thớ gì để đòi lại đất đai của cải? Dân ở VietNam đi kiện đòi ruộng đất  dù thuộc hạng nào cũng chỉ là “con sâu, cái kiến” đối với nhóm mafia tư bản đỏ cộng sản VN. Với quyền lực hay dùng tiền bạc mua chuộc, chúng xua tụi Công An ra dẫm một cái là "con kiến" bẹp dí  ngay. Từ chết đến bị thương đã xảy đến cho nhiều vụ kiện cáo.