Showing posts with label Thơ: ĐẢ LÔI ĐÀI. Show all posts
Showing posts with label Thơ: ĐẢ LÔI ĐÀI. Show all posts

February 27, 2007

(65) Vô hạnh về quê

(Thiền sư Nhất Hạnh về VN giảng thuyết 3 tháng năm 2005)


Pháp lệnh tôn giáo vừa ban,
Thiền sư khăn gói y trang trở về.
Chương trình thăm viếng chùa chiền,
Quốc doanh thu xếp ba miền đã xong.
Thiền sư chỉ có lòng vòng,
Thuyết pháp dẫn dụ bà con vào tròng:
“Truyền đạo thong thả ngoài trong,
Đâu như quốc ngoại bẻ cong nhiều điều.”
                  Sư giờ lộ mặt con tiều,                  
Lá bài tôn giáo ra điều tự do.
Cao Kỳ đã vác mặt mo,
Ma cô dẫn mối làm trò hại dân.
Thiền sư tôn giáo nối chân,
Tu hành đội lốt có phần tinh vi.
Làm như hết thảy ngu si,
Tin lời dụ pháp là đi theo thầy.
Ô hô! dù có trường chay
Cực lạc chẳng thấy, A tì đợi sư.
"Phường chèo" Bát âm dẫn đàng
Thiền sư (x) đi trước Sư nàng (xx) theo sau


Thiết Trượng 
(Cuối năm “trò” con khỉ, đầu năm con gà “gáy” 2005)

(63) Ma Cô già

(Tết đến lần này là Tết thứ hai, NCK lại trả lời bậy bạ trên báo CS.
Bài thơ lấy theo ý thơ Ông Đồ của Vũ Đình Liên)

Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy Ma Cô già
Bầy sao vàng cờ đỏ
Bên phố đông nguời qua

Bao nhiêu người điên tiết
Muốn đá đít bợp tai
Vì thúi bẩn tuôn ra
Như động mồ động mả

Rồi mỗi năm mỗi vắng
Người thuê mối nay đâu
Cờ đỏ lòe trong mắt
Sao vàng nhạt trí lu

Ma Cô vẫn ngồi đấy
Qua đường ai cũng lơ
Sao vàng rơi trên giấy
Ngoài đường mưa bụi bay

Năm nay đào lại nở
Chẳng thấy Ma Cô xưa
U hồn tăm tối ấy
Địa ngục liếm phân thừa

THIẾT TRƯỢNG – SƠN ĐÔNG
(Los Angeles, Xuân Ất Dậu 2005)